Tìm được bài viết từ blog của bác Trương Duy Nhất, thấy lòng cũng sôi sục, cũng đứng ngồi không yên như là triệu chứng của bệnh viêm đại tràng... Không được văn hay chữ tốt nên đành mượn ý của các bác làm ý mình...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi9Trvg38MsOcxFpJ8A0vuyRg1D7Tmc-JKl3yB4CN2K2N-YxK2p0sy9zpqHEnMfoz8OsV58MkO2r5_iQ16NFDS1CuP0j88oXVhI0ilYCRD6NJqjq00Cb7gh3yruwMgP8p1QBHaC9or0heo/s200/tran-quoc-toan.jpg)
Mấy ngày hôm nay tôi ngồi đâu cũng không yên và nhiều bè bạn tôi cũng không thể ngồi yên.
Vì sao vậy?
Lúc này, mỗi người Việt Nam đều phải tự xác định lại chính mình xem mình có còn là người Việt nữa không?
Chiều nay, anh em gọi tới tấp bảo rằng cả nhóm ai cũng đã "bóp nát quả cam"
Tôi sẵn sàng bóp cả quả dừa khi thấy lòng mình không chịu nổi.
Nên chăng có một phong trào tòan dân bóp cam và bóp cam xong lấy nước cam pha ra cho con cháu mình uống. Uống nước nhớ nguồn và có nhiều vitamin A, vitamine C để dòng giống Tiên Rồng ngàn năm vững bền.
VTV2 mời tôi làm chương trình văn hóa. Tôi sẽ đề nghị tổ chức thi bóp cam để nhớ lại truyền thống cha ông từ đời Trần và cũng là giáo dục về dinh dưỡng....
Trích bài viết của Vũ Thế Long đăng trên blog của Trương Duy Nhất . Ngày 2, tháng 6, 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét