Chuyện 1: mất điện, vấp phải cái cửa đang mở...Hôm đó, sau giờ làm việc, như thường lệ, nó đánh cầu lông với bạn bè ở sân cơ quan. Đang căng thẳng thì người yêu gọi điện thoại. Tất nhiên câu trả lời là: anh bận, chưa xong việc... cuối buổi cầu, cũng như thường lệ, cả cơ quan lại kéo nhau ra quán bia hơi, hồi đó là: đậu phụ lướt ván, sách xào khế, bắp bò trần...nó mải tranh luận mấy trận cầu quên (lờ)cả em đi. Nhưng em cũng không vừa, đi học tiếng Anh về, em lượn qua quán bia vỉa hè, đạp chân chống xe đạp rồi nhảy vào chỉ mặt: Anh nói dối em, anh bận thế này à.!? rồi em đi thẳng (không biết có vừa đi vừa khóc không nữa ?)Nó, tất nhiên không thể bỏ bạn bè đi ngay mà cũng cũng phải tỉn nốt 2 cốc nữa, tiền nong xong mới lên xe đuổi theo. Đến cửa viện K, thấy phía trước có xe máy đi lấn hẳn sang phần đường đối diện (của mình), nó tức lắm, nhất định không chịu nhượng bộ (đã nhượng bộ em rồi, cậu không nhượng bộ thêm ai nữa) giữ chặt tay lái , đi thẳng... BÙM, 3 thằng ngã lăn ra đường. Nó say mèm, cả chấy cũng bò kiểu tránh đạn, lồm cồm bò dạy, xông vào bọn kia. 2 thằng kia sau giây phút ngỡ ngàng bèn quây lấy nó ,vật ra đường đấm thật lực. Nhờ 1 bà quét rác hô hoán, bọn kia lỏng tay, nó bèn vùng dậy, lao tiếp vào bọn kia, dùng hạ sách là: lừa trên, tóm dưới rồi giật mạnh. Bọn lưu manh hèn hạ rú lên rồi bỏ đi...còn nó dựng xe máy dậy, tiếp tục đến nhà người yêu. Đến nơi, tỉnh rượu mới vỡ nhẽ ra là xe máy trông thảm thương quá, còn mặt thì có 1 vết bầm ở mắt (trông như con chó đốm) nhưng lạ là chẳng đau đớn gì cả. Em hỏi sao, trả lời anh vấp phải cái cửa khi mất điện đang đi tìm đèn ...hihihi. Phải có mụ đỡ chứ không quả ấy, mặt nó phải nát nhừ ra rồi ấy chứ lỵ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét